Mơ
đêm gọi miên man
con đường bão
và em lao vào con đường bão
miên man miên man
những khoảng trống miên man
những khoảng trống
không được anh gieo trồng mùa mùa
em khát?
có anh ôm ngực em xiết
rồi ghì chặt vắt kiệt nụ hôn
đau đớn
im bặt
triền miên
này hỡi anh, này nỗi nhớ
lại đây cùng em đốt thành giàn lửa
này hỡi anh
khoảng trống đang vọng anh
gieo trồng trên da thịt em đốt giàn lửa!