Ngõ vắng xôn xao
Một ngõ vắng xôn xao, nằm trong lòng phố lớn Một tiếng nói yêu thương, cho lòng thêm tơ vương Một đám lá thu bay, rắc vương đầy ngõ vắng Một chùm hoa trưa nắng, xôn xao cả lòng tôi Tôi yêu người, làm một bông hoa nắng Tôi yêu người, làm ngõ vắng dịu êm Trong yên lặng, mà lại mênh mông lắm Hãy ngước nhìn kìa trời xanh bao la ! Vì nắng mãi nên mưa Gội trưa hè loang nước Vì muốn nói với nhau Nên nhìn nhau thêm lâu Chiều ngõ vắng xôn xao Có thêm bầy bé gái Cùng nhảy dây khoe áo Giăng hoa ngập hồn tôi Khi con người để lòng yêu ngõ vắng Thêm rung động, được đứng ngắm trời mây Ai đã từng một lần qua nơi ấy Khi xa rồi lòng bỗng thấy xôn xao !