Nhớ người
Từ khi em rời xa những đêm không ngủ nhớ người
Trời khuya riêng mình anh gối chăn cô quạnh rã rời
Lời yêu thương tê tái, ái ân xưa nay đâu rồi
Em hỡi em xin đừng xa!
Chiều nay trên biển xanh
Có anh mơ giọt nắng lành
Tình yêu sao mỏng manh
Nhớ thương rồi cũng đành
Ngày qua đêm tăm tối, mắt môi thêm âu sầu
Yêu dấu ơi! Xin đừng phai!
ĐK:
Thà hạnh phúc có anh luôn đợi mong
Và cuộc sống sẽ cho anh được những gì?
Tại sao anh vẫn nhớ, nhớ em người đôi ngã
Hai chữ tương tư một gánh sầu
Chiều nay trên hàng cây
Ánh trăng soi một nỗi buồn
Giọt lệ trên bờ môi đớn đau cho một kiếp người
Thuyền nay xa bến sẽ trôi dạt về phương nào
Sao nỡ xa nhau người ơi.