Cơ hội và lý trí
ƯHP:
Nhiều lúc nhớ em thật nhiều em ơi,
Cảm giác khi gặp lại em hy vọng xưa chưa tắt.
Hình như tình yêu em yêu anh chưa hết bao giờ,
Tại sao lại chẳng cho cơ hội về với nhau.
PQA:
Từ lúc xa anh em buồn lắm,
Chẳng muốn nói ra vì bây giờ không còn ý nghĩa.
Thật ra tình yêu em yêu anh nay vẫn nguyên vẹn,
Mà em sợ khi em lại gặp cảm giác lúc xưa.
ƯHP:
Tại sao em luôn nghĩ anh không yêu thật tâm?
Và tại sao em cứ để lí trí lấn chiếm tâm hồn của em?
Một lần tin anh được không em, lời thề anh đây là chân thành,
Đừng vì đa nghi cứ mãi bám lấy kí ức em bao nhiêu ngày (hỡi em...)
PQA:
Tại sao anh không hiểu em tin anh từ lâu?
Rồi vì anh đã nỡ nói dối giấu diếm em nên chẳng muốn tin.
Từ đầu em đây thật tin anh, rồi về sau em thật ân hận.
Rồi nay em vẫn nhớ vẫn yêu nhưng chẳng muốn quen anh...