Nỗi nhớ sẽ qua
Giấu nước mắt bước trong màn đêm,một mình tôi âm thầm.
Có tiếc nuối, cũng không được chi vì em đâu về nữa.
Nếm trái đắng tình xót xa...ôi nát tan tim này.
Dẫu vẫn biết tình cách xa, sao vẫn yêu một người.
Có lắm lúc trách ta tại sao,lòng còn mang nỗi buồn.
Cố quên hết giấc mơ cùng em về nơi thiên đường ấy.
Nếu biết trước người dối gian, ta chẳng mang ưu phiền.
Cứ dẫn bước vào trái ngang để một mình mong nhớ.
Thôi cho ta vứt hết đau thương...quên đi em trong đời.
Không còn những đọa đày
Thôi quên đi tìm gì dĩ vãng,bóng dáng ấy đã xa vời vợi
Yêu thương chi còn gì nỗi nhớ, nỗi nhớ ấy có ai chờ mong.
Sau đêm thâu ngày dài sẽ đến nắng sẽ ấm lên trong tim này
Đem yêu thương phủ đầy bóng tối...
Những nỗi nhớ sẽ qua mà thôi.
Sớm thức giấc nghe giọt sương long lanh
Trăm năm sau thành suối xanh màu.
Bỗng có lúc nghe đời ta mong manh.
Ôi nhân gian...tình yêu chốn nao..