Cuộc chờ vô vọng
Này hỡi người tình, sao anh không lại?
Sáng nay con chim hót trên cành thương nhớ.
Này hỡi người tình, sao anh không về?
Tối qua em nghe gió trên đồi than van.
Hè hết, Thu qua, Đông sang
Mùa Xuân héo khô bao dung nhan
Mà chưa thấy anh về
Em ngồi chờ một mình.
Nhà trống mênh mang, mênh mang
Từng cơn gió ru sang, ru sang
Ngỡ chân bước anh về
Ơi hỡi gió ơi!
ĐK:
Này hỡi người tình, sao anh biền biệt?
Phải chăng anh không có trên trần gian nữa?
Là hết đợi chờ, thôi anh yên ngủ
Tháng năm có tiếng gió bên đồi thở than.