Biết đâu nguồn cội
Em đi wa chuyến đò, thấy con trăng đang nằm ngủ.
Con sông là quán trọ, và trăng-- tên lãng du.
Em đi wa chuyến đò (ối a ),con trăng còn trẻ.
Con sông đâu có ngờ ngày kia trăng sẽ già.
Em đi wa chuyến đò (ối a), trăng nay đã già.
Trăng muôn đời thiếu nợ, mà sông không nhớ ra.
Em đi wa chuyến đò lắng nghe con sông nằm kể.
Trăng ơi trăng rất tệ, mày đi nhớ chóng về.
Em đi wa chốn này (ối a) vui như ngày hội.
Tôi xin làm quán đợi, buồn chân em ghé chơi.
Em đi wa chốn này (ối a) sao em đành vội.
Tôi xin làm đá cuội và lăn theo gót hài.
Tôi vui chơi giữa đời (ối a ) biết đâu nguồn cội.
Cây chưa thu bóng dài, và tôi thu bóng tôi
Tôi vui chơi giữa đời (ối a ) biết đâu nguồn cội.
Tôi thu tôi bé lại làm mưa tan giữa trời.