Tóc nâu môi trầm
Lúc buồn người hát trong tay người
Người sẽ thấy chút vui sẽ thấy đời sáng xuân ngời
Hát rằng trái tim này đang hồng
Nắng lên và mây đưa đi trái tim bềnh bồng
Người sẽ thấy chân son lại sẽ tung tăng
Đường về vui như mới xây từ trong cơn mơ
Có khi đâu ngờ nắng tưng bừng thế kia
Mây trắng đến che nghiêng một dáng ngọc
Rồi có khi đâu ngờ bước lên khu vườn thơm
Nhìn ra màu lóng lánh hoa đơm bên vai người
Có lần người khóc trong tay người
Vườn nắng cũng héo hon xuân cũng tàn hết bên đời
Nắng ngời hết nơi nương náu rồi
Nắng tan thành sương chết trong trái tim người buồn
Rời xa nhé âm u để trái tim xinh
Lại hồng lên như mới trong ngực em lung linh
Tóc nâu môi trầm bước ra nhìn phố đông
Con phố sẽ đưa em về chốn hẹn
Rồi có khi đâu ngờ thấy xôn xao tình yêu
Tình như lòng giấy mới ngây thơ ta dâng người