Hoang dại
Nghe trong tim từng cơn bão về hấp hối trong cơn mê dài. Sẽ nghe nặng trên khoé mi.
Nhìn mặt trời tựa như bóng đêm, muốn thét lên như thú hoang, bỗng như cạn khô nơi đáy lòng,
ta đang sống trong cơn mơ hồ, chân ta bước hay ta vẫn ngồi đây ?! .
Ta như thú dữ trong rừng, hay ngu ngơ giống tên khùng, trốn trong một góc căn phòng.
Ta kêu tên những linh hồn, ta vui riêng với ngây dại. Chẳng ai hiểu ta muốn gì ???
Chỉ vì ta stress quá đi thôi. Stress stress stress…